Tóm tắt
Hoạt động nhận chìm chất thải và các vật chất khác ở biển là hoạt động phổ biến ở hầu hết các quốc gia trên thế giới, trong đó có Việt Nam. Hoạt động này không chỉ nhằm mục đích xử lý các loại chất thải và các vật chất khác trong điều kiện khó có thể xử lý được ở môi trường đất liền. Ngoài ra, hoạt động này còn nhằm mục đích phát triển một số khu vực, vùng nước cảng biển. Để kiểm soát và ngăn ngừa sự tác động của hoạt động này tới môi trường thì tổ chức hàng hải quốc tế ban hành Công ước Luân Đôn 1972 và Nghị định thư 1996. Hai văn bản pháp lý này có vai trò đặc biệt quan trọng trong việc tạo nên hành lang pháp lý đảm bảo việc tuân thủ các quy định về nhận chìm chất thải và vật chất khác ở biển. Việc đánh giá vai trò của các quy định này đồng thời đánh giá thực thi tại một số quốc gia trên thế giới có thể là bài học cho Việt Nam trong tương lai. Bài báo tập trung phân tích và đánh giá các quy định của Công ước Luân Đôn 1972 (LC 72) và Nghị định thư 1996 (LP 96), đồng thời, bài báo cũng phân tích và đánh giá việc tham gia và thực thi quy định của Công ước và Nghị định thư tại một số quốc gia. Từ đó, tác giả đưa ra kinh nghiệm đối với Việt Nam để tiếp tục hoàn thiện các quy định về nhận chìm chất thải và các vật chất khác ở biển.